Ăn son để chứng minh điều gì?
Thực tế cho thấy hầu hết phụ nữ chi khoảng 15.000$ vào việc mua sắm các món đồ trang điểm trong đó có 1.780$ (tức gần 40 triệu) vào việc đầu tư cho những thỏi son của mình. Với khoản chịu chi lớn như vậy, một cô gái không thể thiếu 1 thỏi son thủ sẵn trong túi của mình đi ra ngoài. Tuy nhiên, lại ít người hiểu rõ về son môi mà chỉ thường mua dựa trên uy tín, thân quen, hay các hãng nổi tiếng.
Có những chị em để bán được son của mình, sẵn sàng ăn son để chứng minh với người khác rằng “son tôi hoàn toàn từ thiên nhiên, nó có thể ăn được huống gì là bôi lên môi”. Nhưng nó có thật an toàn khi bạn ăn chúng vào hay không? Ad sẽ không đi sâu vào việc phân biệt rõ đúng sai về việc ăn son, mà sẽ giúp bạn đi tìm hiểu về thành phần của thỏi son trong đó có một thứ không thể thiếu trong son và cũng là thành phần mà được đánh giá là độc hại nhất trong son. Bạn có muốn bắt đầu cùng 3C đi tìm hiểu về màu khoáng là gì và tại sao lại trở thành chủ đề đáng được quan tâm nhất trong son môi không?
1. Màu khoáng là gì?
Màu khoáng hiểu đơn giản là thành phần tạo nên màu son cho thỏi son của bạn. Nó là một thành phần không thể thiếu trong son vì có nó thì bạn mới có thể có được đôi môi hồng hào, đỏ chót, hay nhẹ nhàng nữ tính.
Màu khoáng có nguồn gốc từ nhiều lớp của khoáng đá núi lửa và các chất tạo màu tự nhiên, màu sắc tự nhiên có chứa khoáng chất tư nhiên an toàn có thể ăn được. Màu làm son là màu khoáng pigments, được FDA (Cục quản lý dược và thực phẩm Mỹ) công nhận an toàn cho môi, mắt và mặt… Màu khoáng ban đầu được khai khoáng từ lòng đất. Nằm ở dưới lòng đất, khoáng chất sẽ chứa trong nó một số loại kim loại, có thể có cả chì. Khi được khai quật và chế biến thành phẩm khoáng, nó sẽ trải qua một quá trình đánh giá chất lượng rằng nó có đủ tiêu chuẩn không. Nó có thể đạt tiêu chuẩn chất lượng làm son, từ đó nó sẽ được dùng để sản xuất son.
Một điều nữa là đối với mỹ phẩm, FDA nêu rõ không có phẩm màu nào là phẩm màu thiên nhiên. Phẩm “Hóa chất tổng hợp” thì hiển nhiên là không thiên nhiên. Phẩm khoáng cũng đã được xử lý chứ không phải bê nguyên từ lòng đất lên mà dùng, nên cũng không được coi là thiên nhiên. (“Có nguồn gốc tự nhiên” thì lại đúng). Sử dụng gấc, nghệ, bột điều… cho vào mỹ phẩm để lấy màu thì FDA không cấm, nhưng việc nêu lên bao bì sản phẩm là “Sử dụng phẩm màu tự nhiên từ gấc, nghệ…” lại là sai so với quy định của FDA. Vì mỗi nguyên liệu đó đều có những tính chất, công dụng khác chứ không chỉ có khả năng tạo màu. Xếp vào mục “phẩm màu” sẽ làm người tiêu dùng hiểu nhầm và không để ý đến những công dụng/phản ứng phụ mà nguyên liệu đó có thể có.
2. Cách phân loại màu khoáng.
a. Phân loại theo tính chất ( dùng để nhận biết trực quan)
– Màu hoá học : đặc điểm màu nhìn rất tươi, đẹp, làm lên son chỉ cần n rất đẹp, thời gian giữ màu cực lâu đến nỗi các bạn dùng xà phòng hoặc dầu rửa bát rửa tay cũng không sạch màu và HẠI MÔI, đây chính là điểm để các bạn nhận ra màu hoá học. Lấy một chút màu, bôi ra tay sau đó dùng xà phòng để rửa và xem kết quả
– Màu khoáng : đặc điểm màu cũng khá tươi( chứ không sậm), cần dùng một lượng khá nhiều để làm son, thời gian giữ màu không lâu, KHÔNG GÂY HẠI CHO MÔI, dễ trôi màu. Cách nhận biết : bôi màu khoáng ra tay, dùng dầu rửa bát hoặc xà phòng rửa, nếu sạch là màu khoáng, nguyen lieu lam son
b. Phân loại theo xuất xứ.
– Màu khoáng Ấn Độ loại 1: màu khá tươi và chỉ có một vài màu cơ bản : đỏ, cam, hồng, theo mình đánh giá về chất lượng thì bằng khoảng 80% so với màu khoáng Mỹ, khó để pha ra các màu khác nhau, giá cả rẻ hơn
– Màu khoáng Ấn Độ loại 2: màu cực sậm, cũng chỉ có vài màu cơ bản : đỏ, cam, hồng, loại này các bạn hay nhầm tưởng là màu Trung Quốc cơ mà không phải nhé. Màu này làm lên son không hề đẹp một chút nào, cách thử bạn mua một chút màu đỏ tươi, làm lên son nếu k ra màu đỏ mà màu rất thâm thì là màu Ấn Độ loại 2, còn nếu k muốn phải mua về nhà mới thử thì nhận biết qua màu sắc là được nha.
– Màu khoáng Mỹ: màu sắc tươi sáng, có khá nhiều màu cơ bản để các bạn lựa chọn làm son cũng như mang về nhà pha màu . Đây là màu mà mình dùng để làm son và bán nè.
3. Kiểm tra chất lượng son như thế nào?
Kinh nghiệm được chị em hay truyền tai nhau để kiểm tra độ chì ở son là cho một chút mỹ phẩm lên tay rồi dùng vàng chà xát. Nếu mỹ phẩm chuyển sang màu đen thì đó là thỏi son có chì. Thực tế thì ngoài chì ra, những thành phấn khác như sáp, dầu, các thành phần tạo màu, các thành phần chống nắng…khi tiếp xúc với vàng đều xuất hiện những vệt màu đen như thí nghiệm với chì. Vì thế, phương pháp thử nghiệm này không thể đúng tuyệt đối. Cụ thể, đã có những cuộc thử nghiệm mà các nhà nghiên cứu chà 4 loại kim loại khác nhau (vàng, bạc, đồng, hợp kim thiếc) với thành phần sáp (là thành phần có nhiều trong mỹ phẩm) lên một tờ giấy quỳ trắng và kết quả trên giấy cũng xuất hiện những vệt đen. Vì thế, không thể nói tất cả các sản phẩm bị chuyển màu bởi vàng đều chứa chì, nguyên liệu làm son sáp
Tuy nhiên, để yên tâm bạn cũng có thể dùng phương pháp này, nhưng không phải dựa trên việc màu đen xuất hiện sau khi chà xát vàng để kết luận có chì hay không, mà phải dựa vào vệt đen đó sẫm hay nhạt. Nếu chỉ hơi chuyển sang màu sẫm thì lượng chì ít, có thể chấp nhận được. Nhưng nếu vệt son sau khi cọ xát với vàng chuyển sang màu đen, sẫm tức là hàm lượng chì trong son quá cao, sẽ rất có hại cho làn da của bạn.
Chốt lại, để đánh giá độ an toàn của sản phẩm thì bạn phải hiểu rõ bản chất của chúng và lựa chọn những sản phẩm đạt chuẩn chất lượng. Được sự công nhận và có xuất xứ rõ ràng nhé. Tuy nó không phải là an toàn tuyệt đối, nhưng chắc chắn nó an toàn hơn sản phẩm trôi nổi trên thị trường. Chúc chị em có một làn môi quyến rũ từ những thỏi son chất lượng.!